Những ai được gọi là Phật tử?
Tác giả: Huyền Vi
Nhiều người tự xưng là Phật tử mà không tìm hiểu đạo Phật, không biết giáo lý, chỉ đến chùa chiền vào các ngày lễ hoặc khi cần cầu xin tài lộc, công danh, hóa giải hoạn nạn… Họ thắp hương lễ Phật không phải để cầu cho mình có thể nỗ lực vượt qua các trở ngại trong con đường thực hành từ bi hỷ xả như Phật dạy mà để cầu buôn may bán đắt, khỏi bệnh tật tai ách, thăng quan tiến chức, thi đỗ…
Vậy thế nào là Phật tử?

Phật tử là những người đã trải qua lễ quy y Tam bảo (quy y Phật, quy y Pháp và quy y Tăng), nhận Tam bảo là thầy.
“Con về nương tựa Phật, người đưa đường chỉ lối cho con trong cuộc đời. Con về nương tựa Pháp, con đường của tình thương và sự hiểu biết. Con về nương tựa Tăng, đoàn thể của những người nguyện sống cuộc đời tỉnh thức”, là điều các Phật tử thề nguyện khi quy y.
Sau lễ quy y, Phật tử được đặt cho một pháp danh – biểu tượng chính thức của Phật tử, cho thấy sự chấp nhận nương tựa vào Tam bảo về mặt tinh thần. Việc tự đặt pháp danh hoặc được ông thầy nào đó cao hứng “tặng” pháp danh mà không hề quy y Tam bảo là không đúng giới luật.
Trong các Phật tử có những Phật tử tại gia, những người vẫn giữ cuộc sống đời thường nhưng thực hành tu tập cho tâm tính thiện lành hơn, cố gắng giảm bớt tham, sân, si, tập sống theo những giới hạnh đạo đức như lời khuyên dạy của Đức Phật. Những người tu tập tại gia chiếm tỷ lệ lớn nhất trong các Phật tử. Họ vẫn có thể lập gia đình, tạo dựng sự nghiệp, sản nghiệp riêng như mọi người.
Một số Phật tử khác có tâm nguyện cao hơn, chấp nhận rời bỏ cuộc sống thế tục để dành toàn tâm toàn ý cho việc tu tập theo con đường của Đức Phật để được giác ngộ và giải thoát sớm hơn. Họ xuất gia, trở thành tu sĩ, gia nhập vào Tăng đoàn (nam) hoặc Ni đoàn (nữ).
Như vậy, Phật tử đúng nghĩa là những người chấp nhận sự hướng dẫn của chư Phật, của giáo pháp và chư tăng ni để hướng đến sự giác ngộ, giải thoát, và thực hành theo sự hướng dẫn đó; chứ không phải cứ chăm chỉ lên chùa làm lễ thì được gọi là Phật tử.